Sau khi nhận được mật thư cảnh báo từ Trần Lãm, tiết lộ về tổ chức bí mật Huyết Ảnh, Đinh Bộ Lĩnh hiểu rằng mối đe dọa không chỉ nằm ở Ngô Nhật Khánh hay những kẻ mưu đồ phục quốc. Một mạng lưới ngầm, tinh vi và tàn độc đang hoạt động, âm thầm phá hoại "Thiên Minh Lệnh" và gieo rắc sự hỗn loạn. Ngay lập tức, anh ra lệnh cho đội thám báo tinh nhuệ nhất của mình, những người từng theo Tô Ẩn đi điều tra Tam Đái, tập trung toàn lực vào việc xác minh thông tin về "tàn binh họ Dương" và kẻ cầm đầu.
Vài ngày sau, một tên thám báo từ phương Nam trở về, vội vã chạy thẳng vào đại điện Hoa Lư, nơi Đinh Bộ Lĩnh đang cùng Tô Ẩn và Lữ Kính (vết thương đã dần bình phục) bàn bạc quân cơ. Hắn, một thanh niên gầy gò với bộ áo vải nâu sẫm bạc màu, khuôn mặt lấm lem bụi đất nhưng ánh mắt lộ rõ sự khẩn trương, quỳ gối trước Đinh Bộ Lĩnh.
"Bẩm Chủ công! Mọi thứ đã được xác nhận!" Tên thám báo hổn hển báo cáo, giọng hắn run rẩy vì mệt mỏi và có lẽ là cả vì những gì đã chứng kiến. "Tại Trà Hương, tàn binh của Dương Tam Kha, vốn là một chi nhánh của hoàng tộc Ngô đã bị tiêu diệt, đã thực sự được tập hợp lại. Chúng không chỉ có mấy trăm người như tin tức ban đầu, mà đã lên đến hơn ba ngàn! Chúng đóng quân trong một thung lũng hiểm trở, xây dựng doanh trại kiên cố, lại còn có nhiều cạm bẫy."
"Kẻ nào cầm đầu?" Đinh Bộ Lĩnh hỏi, giọng trầm tĩnh nhưng ánh mắt sắc như dao.
"Bẩm Chủ công!" Tên thám báo đáp, đầu cúi thấp. "Kẻ cầm đầu là Lư Hàn – cựu Tả Quân của nhà Ngô! Hắn ta vốn nổi tiếng là kẻ tàn bạo, mưu mô, lại cực kỳ trung thành với huyết thống Ngô gia. Hắn ta tự xưng là 'người bảo vệ huyết mạch', và chính hắn đã liên kết với tổ chức Huyết Ảnh để kích động dân chúng và chiêu dụ tàn binh! Quân đội của hắn sử dụng những chiếc rìu lớn, biểu tượng của sự uy vũ cổ xưa của Ngô gia. Chúng còn có một số pháp sư dùng độc dược và ảo thuật để mê hoặc lòng người!"
Tin tức về Lư Hàn và sự liên kết với Huyết Ảnh đã làm rúng động toàn bộ đại điện. Ngô Nhật Khánh chỉ là con bài bề nổi, còn Lư Hàn mới chính là kẻ đứng sau, một bộ óc mưu lược và tàn độc hơn nhiều. Hắn ta không chỉ muốn phục quốc, mà còn muốn thanh trừng tất cả những ai không thuộc dòng dõi Ngô. Điều này cho thấy tính chất nghiêm trọng và sự nguy hiểm của cuộc phản loạn này.
Lữ Kính khẽ siết chặt nắm đấm, vết thương ở vai lại nhói lên. "Một kẻ khó nhằn. Hắn ta biết rõ địa hình Tam Đái, và lại còn có sự giúp sức của Huyết Ảnh. Khó đánh thẳng mặt."
Đinh Bộ Lĩnh trầm tư. Anh đã từng đối mặt với vô số kẻ thù, nhưng một kẻ thù tấn công vào niềm tin và sử dụng cả chiêu trò tâm lý như Lư Hàn thì quả là hiếm có. Anh quay sang Tô Ẩn, ánh mắt anh nhìn thẳng vào vị quân sư trẻ tuổi, đầy tin cậy.
"Tô Ẩn," Đinh Bộ Lĩnh nói, giọng anh trầm ổn nhưng chứa đựng một mệnh lệnh không thể chối từ. "Ngươi đã từng thâm nhập vào Tam Đái. Ngươi hiểu rõ lòng dân và mưu đồ của chúng. Ta giao cho ngươi nhiệm vụ tổ chức một cuộc phản gián ngầm."
Tô Ẩn lập tức cúi đầu: "Thần sẵn sàng, Chủ công!"
"Ngươi hãy cử những thám tử giỏi nhất, những người không chỉ thông minh mà còn hiểu rõ lòng dân, trà trộn sâu hơn vào Trà Hương và các vùng lân cận," Đinh Bộ Lĩnh tiếp tục chỉ đạo, giọng anh đầy kiên quyết. "Hãy gieo rắc sự thật về tội ác của Lư Hàn và Ngô Nhật Khánh, về việc chúng cướp bóc, giết hại dân lành. Hãy cho dân chúng thấy rõ bộ mặt thật của những kẻ 'phục quốc' đó. Đồng thời, tìm cách tiếp cận những người dân bị ép buộc, những tàn binh còn lương tri. Gợi mở cho họ con đường quay về chính nghĩa, hứa hẹn sự khoan hồng của 'Thiên Minh Lệnh'. Chúng ta phải tách chúng ra khỏi lòng dân, làm suy yếu tinh thần phản loạn từ bên trong."
Anh dừng lại, nhìn Tô Ẩn, rồi nói thêm: "Bên cạnh đó, hãy chuẩn bị cho việc tái kiểm soát Tam Đái. Lữ Kính sẽ phối hợp với ngươi. Ta muốn lần này, khi binh lính của chúng ta tiến vào, đó không chỉ là cuộc dẹp loạn, mà là một sự giải thoát cho dân chúng khỏi ách thống trị của kẻ phản nghịch. Ngươi hãy dùng trí tuệ của mình để làm lung lay thành lũy của chúng trước khi chúng ta phải dùng đến binh đao."
Lời của Đinh Bộ Lĩnh như một mệnh lệnh thiêng liêng. Tô Ẩn nhận ra rằng, đây là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, đòi hỏi sự tinh tế và khả năng xoay chuyển lòng người. Anh không chỉ phải đối phó với kẻ thù có vũ trang, mà còn phải chiến đấu với những định kiến, những lời dối trá đã ăn sâu vào tâm trí người dân. Cuộc phản gián ngầm này sẽ là chìa khóa để Trường Yên có thể tái kiểm soát Tam Đái, không chỉ bằng sức mạnh quân sự, mà bằng chính sức mạnh của chính nghĩa và lòng dân. Cuộc chiến giành lại lòng người ở Tam Đái, giờ đây, mới thực sự bắt đầu.