CHƯƠNG 83 – SÁT CHỈ TRONG BÓNG TỐI

 Sự ngờ vực nội bộ về Tô Ẩn chưa kịp lắng xuống thì một biến cố kinh hoàng khác lại ập đến, đẩy Hội Trị Sự vào một cuộc khủng hoảng mới, sâu sắc hơn.

Một đêm trăng mờ, không khí ở Hoa Lư chìm trong sự tĩnh mịch đáng sợ. Trong gian nhà khách dành cho các đại diện đạo, Phạm Đạo Khiêm – người được phái làm Trưởng đạo đoàn Phong Châu tại Hội Trị Sự, và là cháu ruột của Phạm Bạch Hổ – đang ngủ say. Bỗng nhiên, một làn khói mỏng, mang theo mùi hương ngọt lịm nhưng lạnh lẽo, luồn qua khe cửa, nhanh chóng tràn ngập căn phòng. Phạm Đạo Khiêm khẽ cựa mình, cố gắng hít thở nhưng rồi cơ thể anh cứng đờ, đôi mắt trợn ngược, và anh trút hơi thở cuối cùng trong im lặng, không kịp phát ra một tiếng kêu. Anh đã bị ám sát bằng độc hương, một loại độc cực kỳ tinh vi, không để lại vết thương bên ngoài.

Kẻ ra tay hành sự cực kỳ chuyên nghiệp, không để lại bất kỳ dấu vết nào ngoài hiện trường. Dường như hắn đã tính toán mọi thứ một cách tỉ mỉ, khiến việc điều tra trở nên vô cùng khó khăn. Tuy nhiên, một chi tiết nhỏ đã được phát hiện: trên gối của nạn nhân, có một tấm khăn lụa nhỏ, được thêu hình “Song Long đoạt nhật” – hai con rồng giành lấy mặt trời. Đây là biểu tượng cổ của họ Dương, một nhánh hoàng tộc nhà Ngô đã suy tàn, nhưng vẫn còn một số hậu duệ.

Thông tin về cái chết của Phạm Đạo Khiêm và tấm khăn thêu nhanh chóng lan truyền khắp Hoa Lư như một đòn sấm sét. Ngay lập tức, mọi nghi ngờ đổ dồn về phía Dương Huy, một cựu thần họ Dương, con cháu của một nhánh cũ nhà Ngô, hiện đang phục vụ trong Hội Trị Sự với tư cách đại diện của đạo Tam Đái. Dương Huy vốn có tiếng là kẻ thâm hiểm, lại mang dòng máu họ Ngô và có liên hệ với Ngô Nhật Khánh. Hắn trở thành mục tiêu số một của sự căm phẫn.

Tin tức ám sát nhanh chóng truyền về Phong Châu. Những người dân vừa thoát khỏi ách thống trị của Kiều Công Hãn, vừa tìm thấy bình yên dưới chính nghĩa của Trường Yên, lại bàng hoàng, căm phẫn. Họ yêu mến Phạm Đạo Khiêm, người đại diện cho sự trung nghĩa và lòng dân của đất Tổ. Hàng ngàn người dân Phong Châu biểu tình, kéo đến tận Hoa Lư, yêu cầu Đinh Bộ Lĩnh phải xử tử Dương Huy ngay lập tức để đền tội. Tiếng hô "Giết Dương Huy!" vang vọng khắp kinh thành, tạo nên một áp lực khủng khiếp lên Hội Trị Sự.

Tuy nhiên, Đinh Bộ Lĩnh đã đưa ra một quyết định khiến nhiều người bất ngờ và không hài lòng. Anh không đồng ý xử tử Dương Huy ngay lập tức. "Tuyệt đối không! Chưa điều tra rõ ràng, chưa thể tùy tiện xử án!" Anh tuyên bố, giữ vững nguyên tắc của "Thiên Minh Lệnh" về công lý và minh bạch. Anh không muốn Trường Yên trở thành một triều đại chuyên quyền, giết người không cần xét xử.

Quyết định này của Đinh Bộ Lĩnh, tuy đúng theo pháp luật, nhưng trong mắt nhiều người, lại bị cho là thiên vị. "Phải chăng Chủ công đang bảo vệ kẻ phản bội?", "Có lẽ nào lại có sự che giấu?" Những câu hỏi đó bắt đầu lan truyền. Sự ngờ vực lại một lần nữa gieo mầm trong nội bộ.

Kết cục của vụ ám sát Phạm Đạo Khiêm không chỉ là cái chết của một đại diện, mà còn là khởi đầu cho sự rạn nứt sâu sắc trong Hội Trị Sự. Nội bộ bắt đầu chia rẽ thành hai phe rõ rệt:

  • Phe Nguyên nghĩa: Bao gồm những đạo đã quy phục từ sớm, hoặc những đạo chịu ảnh hưởng sâu sắc từ tư tưởng của Trường Yên, như Trường Yên, Phong Châu, Đỗ Giang, và các vùng lân cận. Họ tin tưởng tuyệt đối vào Đinh Bộ Lĩnh và triết lý "nghĩa đạo" của anh, nhưng cũng bắt đầu có xu hướng nghi ngờ những kẻ "ngoại lai".

  • Phe Tân nhập: Gồm những đạo mới quy phục, hoặc những thế lực vẫn còn nhiều toan tính riêng, như Bố Hải (của Trần Lãm), Siêu Loại (của Lý Khuê – dù Lý Khuê đã bị bắt, tàn quân của hắn vẫn tồn tại), và Tam Đái (nơi Dương Huy làm đại diện). Họ vốn đã có những tư tưởng khác biệt, và giờ đây, vụ án ám sát càng làm tăng thêm sự hoài nghi và ngờ vực lẫn nhau.

Vụ ám sát Phạm Đạo Khiêm không chỉ là một tội ác cá nhân, mà còn là một đòn đánh chí mạng vào sự đoàn kết của Hội Trị Sự. "Dựng đạo không khó – khó là giữ đạo khi người giữ nó không còn đồng lòng," lời tiên tri của Đinh Bộ Lĩnh trong Hồi 10 đã dần trở thành hiện thực. Mối họa giờ đây không chỉ đến từ bên ngoài, mà còn từ chính những rạn nứt trong lòng chính quyền mới.