CHƯƠNG 55 – LƯU DÂN VỀ LA

 Đại bản doanh dã chiến của Trường Yên tại Tam Đái đang hối hả chuẩn bị cho chiến dịch "Phá Tam Trụ" nhằm đánh thẳng vào Đại La. Mặc dù đối mặt với thế bao vây từ ba phía, tinh thần của quân sĩ Trường Yên vẫn cao ngút, bởi họ chiến đấu vì chính nghĩa, vì lòng dân.

Trong những ngày chuẩn bị căng thẳng đó, một cảnh tượng chưa từng có đã diễn ra. Từng hàng đoàn dân từ Đỗ Giang và Tế Giang, những vùng đất vừa được Trường Yên giải phóng, đã lũ lượt tìm về Hoa Lư. Họ không phải là những kẻ tị nạn, mà là những người mang theo ước vọng. Trên khuôn mặt lam lũ của họ là sự kiên quyết, trong ánh mắt họ là niềm tin sắt đá. Họ tìm đến không phải để cầu xin lương thực, mà là để xin gia nhập nghĩa binh. Tiếng trống, tiếng hô hào từ các đoàn dân vang vọng, thể hiện khao khát được cầm vũ khí, được đứng chung hàng ngũ với Đinh Bộ Lĩnh.

Trong nội bộ Trường Yên, dù cảm động trước tấm lòng của dân, một số tướng lĩnh vẫn không khỏi lo ngại. "Chủ công, Quân sư," Trịnh Cung tâu, "Nếu chúng ta nhận quá nhiều dân, việc quản lý sẽ vô cùng khó khăn. Lương thảo, quân nhu sẽ thiếu thốn, và họ chưa quen chiến trận, e rằng sẽ làm chậm bước tiến của quân ta." Nỗi lo này là có cơ sở, bởi một đội quân chính quy cần sự tinh gọn và kỷ luật.

Đinh Bộ Lĩnh lắng nghe mọi lời băn khoăn. Anh đứng thẳng, nhìn ra ngoài, nơi hàng ngàn người dân vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi, ánh mắt đầy hy vọng. Anh hiểu rằng, đây không chỉ là số lượng, mà là một sức mạnh vô hình. "Chư vị," Đinh Bộ Lĩnh nói, giọng anh vang lên đầy mạnh mẽ và thuyết phục, "Nếu dân đến vì lẽ nghĩa – thì họ không phải là gánh nặng. Họ không phải là quân, mà là gốc rễ của chúng ta! Chúng ta chiến đấu vì dân, và chính dân là nền tảng của chiến thắng. Nhận họ vào, là ta nhận thêm sức mạnh không gì sánh bằng!"

Quyết định của Đinh Bộ Lĩnh là một sự khẳng định rõ ràng về triết lý "vì dân" của Trường Yên. Để củng cố tinh thần và khẳng định cam kết của những người dân muốn gia nhập, Đinh Bộ Lĩnh và Lữ Kính đã tổ chức một buổi lễ đặc biệt, một nghi thức thiêng liêng: “Lễ Huyết Thệ Dân – Binh Đồng Tâm” (Lễ thề máu, dân và quân đồng lòng).

Tại một khoảng đất trống rộng lớn, trước hàng ngàn người dân và quân sĩ, một tảng đá lớn, phẳng lì được đặt ở trung tâm. Dưới ánh nến và ánh lửa bập bùng, từng người dân muốn tham gia nghĩa quân lần lượt tiến lên. Họ không cần phải là những chiến binh dũng mãnh, chỉ cần có một trái tim vì nghĩa. Mỗi người đều đặt tay lên tảng đá, cảm nhận sự lạnh lẽo và vững chắc của nó, rồi cùng đọc lớn lời thề, vang vọng khắp không gian:

“Không vì của – chỉ vì đạo!”

Lời thề ấy, giản dị mà mạnh mẽ, không chỉ là lời hứa, mà là sự từ bỏ mọi ham muốn vật chất, chỉ tập trung vào con đường chính nghĩa. Hàng ngàn giọng nói hòa vào nhau, tạo thành một âm thanh hùng tráng, chạm đến tận sâu thẳm tâm hồn.

Chứng kiến cảnh tượng này, Lữ Kính, người luôn điềm tĩnh, bỗng không kìm được xúc động. Ông nhìn Đinh Bộ Lĩnh, ánh mắt đầy ngưỡng mộ, rồi thốt lên:

“Không có vương, mà vạn người theo!”

Câu nói ấy đã khái quát một cách chính xác nhất sức mạnh phi thường của Đinh Bộ Lĩnh. Anh không cần xưng vương, không cần quyền lực tuyệt đối, nhưng chính lòng "Nghĩa" đã khiến hàng vạn người dân sẵn sàng đi theo, tin tưởng và chiến đấu. Đây là một sức mạnh mà không một sứ quân nào, dù hung bạo đến mấy, có thể có được.

Sau buổi lễ Huyết Thệ, Trường Yên đã tổ chức lại lực lượng một cách độc đáo. Họ không chỉ có quân chủ lực thiện chiến, mà còn lập ra một đội hình mới: “Quân Dân Đồng Bộ Lộ”. Đây là một loại quân đoàn dân binh bán vũ trang, bao gồm hàng ngàn người dân vừa gia nhập. Họ không trực tiếp cầm gươm lao vào tiền tuyến, nhưng sẽ đi cùng đạo quân chủ lực, đảm nhiệm các nhiệm vụ hậu cần, vận chuyển, trinh sát, và hỗ trợ chiến đấu khi cần. Họ là "gốc" của quân đội, là minh chứng sống cho lý tưởng "quân dân một lòng".

Đêm đó, trong không khí khẩn trương chuẩn bị, nhưng cũng đầy tự hào và tin tưởng, quân Trường Yên với lực lượng được củng cố bởi sức mạnh lòng dân, đã sẵn sàng. Trận chiến quyết định ở Đại La – một trong những chiến dịch then chốt nhất trong cuộc "Phá Tam Trụ" của Trường Yên – chuẩn bị mở ra.