CHƯƠNG 51 – LỘ KHUYỂN ĐẠI LA

 Chiến thắng Tế Giang, đặc biệt là chính sách "dân tự trị" của Đinh Bộ Lĩnh, đã vang dội khắp Đại Việt, làm chấn động ngay cả những nơi xa xôi nhất. Tiếng tăm của Trung Nghĩa Hành Đạo Quân không còn là tin đồn, mà là một mối đe dọa hiện hữu, đặc biệt đối với các sứ quân ở phía Bắc.

Tại phủ Đại La, kinh thành cũ của nước Việt, nơi sứ quân Ngô Xương Xí quản hạt, không khí trở nên căng thẳng tột độ. Ngô Xương Xí, vốn là cháu của Ngô Quyền, danh chính ngôn thuận hơn nhiều sứ quân khác, đang chìm trong nỗi lo lắng và sự do dự. Hắn biết Đinh Bộ Lĩnh mạnh, nhưng cũng không muốn khơi mào chiến tranh khi chưa nắm chắc phần thắng. Hắn vẫn tin vào danh nghĩa và dòng dõi của mình có thể trấn áp được thiên hạ.

Trong lúc Ngô Xương Xí đang phân vân, một nhân vật quan trọng đã xuất hiện ở kinh thành. Đó là Thái sư Vương Hằng – một cựu thần triều Ngô, tuy đã về hưu nhưng vẫn có uy tín và ảnh hưởng lớn trong giới quan lại và binh quyền. Vương Hằng, với kinh nghiệm chính trường dày dặn, nhìn thấy rõ mối nguy hiểm tiềm tàng từ Đinh Bộ Lĩnh.

Vương Hằng diện kiến Ngô Xương Xí, ánh mắt ông lão đầy lo âu nhưng cũng chất chứa sự quyết đoán. "Đại Vương!" Vương Hằng nói, giọng ông trầm tĩnh nhưng đầy sức nặng. "Ngài còn chần chừ gì nữa? Đinh Bộ Lĩnh không phải kẻ tầm thường. Hắn không chiếm đất, không xưng vương, nhưng đó mới là điều đáng sợ nhất! Hắn đang dùng cái 'Nghĩa' để thu phục lòng dân, khiến chúng ta mất gốc rễ. Không dẹp Bộ Lĩnh bây giờ, sau này hắn không còn ở châu nữa – mà ở điện!"

Lời cảnh báo của Vương Hằng như một tiếng sét đánh ngang tai Ngô Xương Xí. "Ở điện" nghĩa là trở thành thiên tử, thống nhất giang sơn. Ngô Xương Xí bừng tỉnh, nhận ra mối đe dọa không chỉ là mất đất, mà là mất ngôi vị thống trị.

Dưới sự cố vấn của Vương Hằng, một kế sách lớn đã được vạch ra. Thay vì đơn độc đối phó, Ngô Xương Xí sẽ liên kết với các sứ quân khác. Hắn sẽ gửi thư cầu viện sứ quân Lý Khuê ở Siêu Loại – kẻ vốn giữ thái độ trung lập nhưng lại đa nghi và sợ hãi Đinh Bộ Lĩnh. Đồng thời, hắn cũng gửi thư cho Kiều Công Hãn ở Phong Châu – kẻ vừa có động thái lưỡng lự trong Liên Minh Giáp Bắc. Mục tiêu là để ba phe cùng hợp thành trận đánh Đại La – "Tam Cổ Hợp Thành" (Ba phe cùng hợp sức công thành).

Tin tức về sự thất bại của Liên Minh Giáp Bắc đã khiến các sứ quân còn lại thêm cảnh giác và căm ghét Trường Yên. Giờ đây, khi Ngô Xương Xí đứng ra hiệu triệu, ba kẻ này đã nhanh chóng đạt được thỏa thuận. Kế hoạch được thống nhất: ba phe sẽ hẹn nhau tại chân thành Đại La, tập hợp binh lực tối đa. Sau đó, họ sẽ sử dụng một kế hiểm độc: "Giả Lễ – Thật Trảm" (Giả vờ mời để thật sự chém giết).

Chúng sẽ giả vờ gửi thư mời Đinh Bộ Lĩnh đến Đại La để tham dự một buổi "Hội Trị Nghĩa", bàn về việc dẹp loạn và an dân. Đây là chiêu đánh vào chính lòng "chính nghĩa" của Trường Yên. Khi Đinh Bộ Lĩnh tin tưởng mà đến, chúng sẽ bố trí phục binh dày đặc, rồi bất ngờ ra tay tiêu diệt anh và toàn bộ tướng lĩnh chủ chốt, từ đó dập tắt hoàn toàn mối hiểm họa Trường Yên.

Kế hoạch đã được định đoạt. Một bức thư mời được viết cẩn thận, mang lời lẽ trang trọng và đầy tính "chính nghĩa" giả tạo. Lá thư được niêm phong cẩn thận, dán dấu Quốc Đạo – một loại dấu ấn thường dùng trong các việc chung của các sứ quân lớn để tạo sự tin tưởng. Cuối cùng, bức thư được gửi đến Trường Yên với lời mời đầy mị hoặc:

“Kính gửi Đinh Bộ Lĩnh, Chủ công Trung Nghĩa Hành Đạo Quân! Danh tiếng chính nghĩa của Ngài đã vang vọng khắp nơi. Nay thiên hạ loạn lạc, bá tánh lầm than. Chúng tôi – các sứ quân phía Bắc – muốn cùng Ngài hợp sức bàn kế dẹp loạn, trả lại bình yên cho giang sơn. Xin mời Ngài đến kinh thành Đại La, cùng tham dự ‘Hội Trị Nghĩa’ vào ngày... để cùng bàn đại sự thiên hạ. Kẻ mang danh nghĩa, nên đến chốn nghĩa bàn.

Bức thư này, mang theo âm mưu hiểm độc, đã chính thức được gửi đến Trường Yên, mở ra một chương mới đầy cam go và nguy hiểm, nơi Đinh Bộ Lĩnh và Lữ Kính sẽ phải đối mặt với một cuộc đấu trí và đấu lực cam go nhất từ trước đến nay.