CHƯƠNG 185 – HUYẾT ẢNH LẬP ĐẾ

 Trong khi Đinh Bộ Lĩnh đang chuyển mình, Tô ẨnVô Trần cùng Ngô Hành Nhân đang xây dựng Con Đường Mới dựa trên lòng dân và trí tuệ, thì tại một góc tối của Đại Việt, Lạc Ẩn lại chọn một lối đi hoàn toàn ngược lại. Hắn ta, kẻ nắm giữ những bí thuật tà ác và khao khát quyền lực tuyệt đối, đã quyết định không nhường bước trước bất kỳ tư tưởng nào, mà phải củng cố quyền lực của mình bằng một cách thức kinh hoàng nhất.

Tại một vương phủ cũ kỹ ở một vùng đất bị Huyết Ảnh chiếm đóng hoàn toàn, kiến trúc của nó vốn thanh nhã giờ đây bị bao phủ bởi những biểu tượng kỳ dị: những bức tượng quỷ dữ, những hình vẽ máu me, và những ngọn đèn dầu cháy leo lét tạo nên không khí u ám. Lạc Ẩn, trong bộ đạo bào trắng nhưng dường như đã ngả màu xám xịt vì u uất, cùng chiếc mặt nạ ngọc phỉ thúy che kín khuôn mặt, đứng trên bục cao. Hắn ta không còn vẻ bí ẩn mà thay vào đó là sự tàn bạo, điên cuồng. Các tín đồ Huyết Ảnh, mặc áo choàng đen, quỳ rạp dưới chân hắn, đôi mắt trống rỗng và cuồng tín.

“Thiên hạ đang loạn! Những kẻ ngu muội kia đang nói về ‘dân nguyện’, về ‘hòa giải’!” Lạc Ẩn cất tiếng, giọng hắn ta the thé, vang vọng khắp đại sảnh. “Chúng không hiểu rằng, chỉ có quyền lực tuyệt đối, chỉ có sự thống trị bằng máu và linh hồn, mới có thể dẫn dắt chúng ta đến Niết Bàn vĩnh hằng!”

Trước hàng trăm tín đồ, và cả một vài quan lại cũ đã bị hắn ta mua chuộc hoặc khuất phục, Lạc Ẩn tuyên xưng Huyết Đế. Tiếng hô vang “Vạn tuế Huyết Đế!” của tín đồ vang dội, tạo nên một âm thanh rợn người.

“Kể từ hôm nay,” Lạc Ẩn tuyên bố, giọng hắn ta gằn lên từng chữ, đầy uy quyền và tàn độc. “Ta là Huyết Đế! Ta sẽ lập ra Huyết Triều! Triều đại của máu và linh hồn, triều đại sẽ thống trị Đại Việt bằng ý chí sắt đá của ta!”

Hắn ta không chỉ dừng lại ở việc lập triều. Lạc Ẩn còn đưa ra một thể chế mới, một hệ thống kiểm soát toàn diện mà hắn gọi là “Tam Thống Chế”:

  • Đạo Thống Chế: Quyền lực tinh thần, hoàn toàn nằm trong tay Lạc Ẩn và các giáo chủ Huyết Ảnh cấp cao, điều khiển mọi tư tưởng, tín ngưỡng của dân chúng. Hắn ta tuyên bố: “Đạo của Huyết Triều sẽ là đạo duy nhất! Kẻ nào dám làm trái, kẻ đó sẽ bị đọa đầy vĩnh viễn!”
  • Quân Thống Chế: Quyền lực quân sự, nằm trong tay các tướng lĩnh Huyết Ảnh trung thành, sử dụng binh lực để trấn áp mọi sự phản kháng, mở rộng lãnh thổ và thu thập tài nguyên cho Huyết Triều. Lạc Ẩn ra lệnh: “Quân đội của Huyết Triều sẽ là đội quân hùng mạnh nhất! Chúng sẽ không chùn bước trước bất kỳ kẻ thù nào!”
  • Thổ Thống Chế: Quyền lực quản lý đất đai và dân chúng, kiểm soát mọi hoạt động kinh tế, xã hội, biến dân chúng thành những nô lệ phục vụ Huyết Triều. “Đất đai và con người đều thuộc về Huyết Triều! Mọi tài nguyên, mọi sinh mạng đều phải phục vụ cho đại nghiệp của Huyết Đế!”

Thể chế “Tam Thống Chế” này là một sự kết hợp tàn bạo giữa thần quyền, quân quyền và chính quyền, tất cả đều tập trung vào tay Lạc Ẩn. Hắn ta muốn tạo ra một đế chế nơi mọi thứ đều bị kiểm soát tuyệt đối.


Để chứng minh sức mạnh và sự tàn bạo của Huyết Triều, Lạc Ẩn đã thực hiện một hành động kinh hoàng, một nghi lễ “hiến huyết mở đạo” gây chấn động toàn bộ Đại Việt.

Tại các cửa thành của những vùng đất mà Huyết Ảnh đã chiếm đóng, vào buổi sáng sớm, khi dân chúng còn chưa thức giấc hoàn toàn, hàng trăm tín đồ Huyết Ảnh đã tập trung. Họ không hề sợ hãi. Với đôi mắt vô hồn, khuôn mặt khắc sâu sự cuồng tín từ “Đạo Ký Huyễn Thân”, họ xếp hàng ngay ngắn.

Trên mỗi cửa thành, Lạc Ẩn hoặc các giáo chủ cấp cao của hắn xuất hiện, mặc những bộ áo choàng đen, tay cầm những chiếc lư hương bốc khói đen kịt.

“Hỡi những kẻ phàm tục!” Một giáo chủ Huyết Ảnh gầm lên, giọng hắn ta khàn đục như tiếng quạ. “Hãy chứng kiến sự vĩ đại của Huyết Đạo! Hãy chứng kiến sự hy sinh của những kẻ giác ngộ để mở ra một kỷ nguyên mới!”

Và rồi, từng nhóm tín đồ Huyết Ảnh bắt đầu tự sát tập thể. Họ không dùng dao kiếm, mà dùng những loại độc dược hoặc tự châm lửa vào thân mình, gieo mình từ trên cao xuống đất, hoặc nhảy vào những hố lửa đã được chuẩn bị sẵn. Ngọn lửa bùng lên, mùi máu và thịt cháy khét lan tỏa trong không khí.

Đó là một cảnh tượng địa ngục. Hàng ngàn thi thể cháy đen, máu lênh láng trên mặt đất, và những làn khói nghi ngút bốc lên từ các cửa thành, như những cột khói đen khổng lồ báo hiệu sự khởi đầu của một triều đại kinh hoàng.

“Hiến huyết mở đạo! Huyết Triều vạn tuế!” Tiếng hô cuồng loạn của những tín đồ còn sống sót vang vọng, hòa lẫn với tiếng khóc than của những người dân chứng kiến cảnh tượng này.


Thông tin về việc Lạc Ẩn tuyên xưng Huyết Đế, lập Huyết Triều với “Tam Thống Chế”, và đặc biệt là những cuộc tự sát tập thể để “hiến huyết mở đạo” đã nhanh chóng lan đến tai Thiết Bút TăngTrường Yên. Ông, người đã từng vạch trần “Tà Đạo trá hình chân nghĩa”, không thể chịu đựng thêm được nữa.

Trong thư phòng của Đinh Bộ Lĩnh, Thiết Bút Tăng, trong bộ áo nâu sòng đơn bạc, gương mặt ông đanh lại vì căm phẫn.

“Chủ công! Chúng ta không thể ngồi yên được nữa!” Thiết Bút Tăng nói, giọng ông ta khàn đi vì tức giận. “Lạc Ẩn đã điên loạn rồi! Hắn ta dùng chính sinh mạng của tín đồ để khủng bố dân chúng! Hắn ta dùng máu để lập triều! Đây là tội ác tày trời!”

Đinh Bộ Lĩnh, ánh mắt trầm ngâm, gật đầu. Anh cũng cảm thấy sự phẫn nộ dâng trào trong lòng.

Thiết Bút Tăng bước ra khỏi thư phòng, đi thẳng ra quảng trường của Trường Yên. Ông không cần binh lính hộ tống, không cần kèn trống rầm rộ. Ông đứng một mình giữa quảng trường, nơi một đám đông dân chúng và quân lính đang xôn xao vì những tin tức kinh hoàng từ Đông Hải. Dáng người ông cao lớn, gầy gò, nhưng khí chất ông tỏa ra lại đầy sự chính trực và uy nghiêm.

Ông giơ cao cây bút sắt của mình, không phải để viết mà để chỉ vào không trung, vào cái nơi mà những làn khói đen từ Đông Hải vẫn còn vương vấn trong tâm trí mọi người.

“Hỡi những người con Đại Việt!” Thiết Bút Tăng cất tiếng, giọng ông ta vang vọng, mạnh mẽ như tiếng chuông chùa giữa đêm tối. “Các ngươi đã thấy đó! Sự tàn bạo của Huyết Triều! Lạc Ẩn đã tự xưng Huyết Đế, dùng mạng người để làm nghi lễ! Hắn ta dùng máu và xương để xây dựng quyền lực!”

Ông dừng lại một chút, ánh mắt ông sắc bén như dao, nhìn thẳng vào những gương mặt hoang mang, sợ hãi của dân chúng.

“Vậy thì, ta xin tuyên cáo!” Thiết Bút Tăng gầm lên, từng lời như khắc vào tâm khảm người nghe:

Kẻ dùng xác người làm cờ – sẽ bị cả trời, cả dân phế bỏ!

Lời tuyên cáo của Thiết Bút Tăng không chỉ là lời lên án, mà còn là một lời tiên tri. Ông khẳng định rằng một triều đại được xây dựng trên sự tàn bạo và hy sinh vô nghĩa sẽ không bao giờ được trời đất dung thứ, và chắc chắn sẽ bị chính lòng dân từ bỏ. Nó là một lời khẳng định về đạo lý, về công bằng, một lời đáp trả đanh thép trước sự điên cuồng của Lạc Ẩn.

Lời tuyên cáo này không chỉ gây chấn động Trường Yên, mà còn vang vọng khắp các vùng đất, đến tai Tô ẨnNhân Đạo Trang, đến Vô TrầnVạn Đạo Hội, và cả Ngô Nhật Khánh đang lay lắt ở Hải Tây. Nó là một lời hiệu triệu, tập hợp những người còn tin vào chính nghĩa để cùng nhau chống lại bóng tối đang bao trùm Đại Việt.


Lạc Ẩn đã tuyên xưng Huyết Đế, lập Huyết Triều, và chia quyền lực thành “Tam Thống Chế” (đạo, quân, thổ). Để củng cố quyền lực, hắn dùng tín đồ tự sát tập thể tại các cửa thành để "hiến huyết mở đạo", gây ra rúng động kinh hoàng khắp nơi. Đáp lại hành động tàn bạo này, Thiết Bút Tăng đã đích thân ra mặt, tuyên cáo đanh thép: "Kẻ dùng xác người làm cờ – sẽ bị cả trời, cả dân phế bỏ." Lời tuyên cáo này không chỉ là lời lên án mà còn là lời hiệu triệu, định hình rõ ranh giới giữa chính nghĩa và tà ác trong cuộc chiến giành thiên hạ.