Lời tuyên bố “Đạo của ta chính là dân” của Vô Trần và Phong trào Cửu Hương Khởi Nghĩa đã khiến Trường Yên rơi vào thế bị động, nhưng cũng đồng thời tạo ra một áp lực lớn lên cả Ngô Nhật Khánh và đặc biệt là Lạc Ẩn. Nhận thấy lòng dân đang dần thoát ly khỏi sự kiểm soát của mọi phe phái, Lạc Ẩn, với bản tính mưu mô và khả năng biến hóa khôn lường, đã tung ra một chiêu mới, một cái bẫy phức tạp nhằm khẳng định uy quyền và kéo lại những kẻ còn do dự: “Liên Minh Ngũ Cổ”.
Tại một vùng đất hoang vu, đầy rẫy những tảng đá hình thù kỳ dị và những cây cổ thụ khô mục, cách xa khu vực Huyết Ảnh chính, Lạc Ẩn đã tổ chức một buổi lễ long trọng. Hắn ta, trong bộ đạo phục trắng tinh khiết và chiếc mặt nạ ngọc phỉ thúy quen thuộc, đứng trên một gò đất cao, xung quanh là năm vị thủ lĩnh của các tiểu đạo, những kẻ vốn là tàn dư của các giáo phái cổ xưa, giờ đây bị thu hút bởi sức mạnh tà thuật và tham vọng của Lạc Ẩn.
“Hỡi các vị huynh đệ,” Lạc Ẩn cất tiếng, giọng hắn ta trầm bổng, đầy sức mê hoặc. “Thiên hạ đang chia cắt, nhân tâm đang ly tán. Các phe phái đều tự xưng là ‘chính thống’, nhưng lại không thể dẹp loạn. Chỉ có chúng ta, những kẻ hiểu rõ bản chất của tà thuật và quyền năng cổ xưa, mới có thể thống nhất thiên hạ này!”
Lạc Ẩn tuyên bố thành lập “Ngũ Cổ Minh” – một liên minh giữa Huyết Ảnh và năm tiểu đạo khác, mỗi đạo mang một sức mạnh và truyền thống riêng biệt, nhưng đều có chung điểm là dựa vào những phép thuật cổ xưa, bí truyền, thường liên quan đến tà đạo hoặc những nghi thức cấm kỵ. Năm tiểu đạo này bao gồm:
- Hồng Liên: Một phái tu luyện Hỏa Cổ, tin vào sức mạnh của lửa và huyết, các đệ tử thường mặc áo choàng đỏ thẫm, khuôn mặt xăm trổ những họa tiết lửa. Thủ lĩnh của họ là một người phụ nữ trẻ, dáng người mảnh mai nhưng ánh mắt rực lửa, tên là Mộc Lan.
- Mộc Thân: Phái này chuyên về Mộc Cổ, sử dụng cây cỏ và đất để điều khiển linh hồn, tạo ra những sinh vật kỳ dị. Các đệ tử mặc áo choàng màu xanh lá cây đậm, da dẻ xanh xao như thân cây mục. Thủ lĩnh của họ là một lão già râu tóc bạc phơ, thân thể gầy guộc nhưng gân guốc.
- Bạch Giác: Một tiểu đạo chuyên về Thủy Cổ, sử dụng nước và băng để tấn công, tạo ra ảo ảnh và điều khiển tâm trí. Các đệ tử mặc áo choàng màu trắng tuyết, mang mặt nạ bạc, dáng vẻ lạnh lùng như băng giá. Thủ lĩnh của họ là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt trắng bệch và ánh mắt sắc lạnh.
- Thạch Đạo: Phái này tôn thờ Thổ Cổ, sử dụng đá và đất để tạo ra những hình nhân đá, những bức tường chắn kiên cố, và thậm chí là điều khiển trọng lực. Các đệ tử mặc áo choàng màu xám tro, thân hình vạm vỡ, rắn chắc như đá. Thủ lĩnh của họ là một người đàn ông khổng lồ, cao hơn hai trượng, với cơ bắp cuồn cuộn.
- Phản Sử: Một tiểu đạo kỳ lạ nhất, chuyên về Kim Cổ và độc thuật, sử dụng các loại kim loại độc hại và ký sinh trùng để tấn công kẻ thù. Các đệ tử mặc áo choàng đen tuyền, mang theo những chiếc bình nhỏ chứa đầy côn trùng và độc dược. Thủ lĩnh của họ là một người đàn ông bí ẩn, khuôn mặt luôn che kín bởi khăn trùm.
Mục đích của “Ngũ Cổ Minh” không chỉ là tập hợp sức mạnh tà thuật, mà còn là để tạo ra một sân chơi cho các phe phái khác. Lạc Ẩn đã cùng Ngũ Cổ Minh dựng một trận pháp khổng lồ: Ngũ Hành Đỉnh Ảnh.
Trận pháp này được xây dựng trên một khu đất rộng lớn, với năm điểm trấn yểm tương ứng với năm nguyên tố Ngũ Hành (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ), mỗi điểm do một tiểu đạo trong Ngũ Cổ Minh trấn giữ. Các điểm trấn yểm này không phải là đỉnh thật, mà là những vật phẩm được yểm bùa chú, tạo ra những ảo ảnh và sức mạnh ma thuật tương ứng. Ví dụ, điểm Hỏa sẽ bốc lên ngọn lửa dữ dội, điểm Thủy sẽ tạo ra những dòng nước xiết hay sương mù dày đặc.
Lạc Ẩn đứng ở trung tâm trận pháp, giơ tay lên cao, đọc những lời thề ngạo mạn, vang vọng khắp bầu trời:
“Hỡi các phe phái đang tranh giành thiên hạ! Hỡi những kẻ tự xưng là ‘chính đạo’! Ta, Lạc Ẩn, cùng Ngũ Cổ Minh tuyên bố: Ai phá được trận pháp Ngũ Hành Đỉnh Ảnh này thì xứng đáng cầm đỉnh thật! Kẻ đó mới có đủ sức mạnh để thống nhất Đại Việt!”
Lời thề của Lạc Ẩn là một cái bẫy tinh vi. Hắn biết rằng không ai có thể cưỡng lại lời thách thức về sức mạnh và quyền lực. Bằng cách này, hắn không chỉ khẳng định vị thế của Huyết Ảnh và Ngũ Cổ Minh, mà còn buộc các phe phái khác phải lộ diện, phải phô bày sức mạnh và điểm yếu của mình trong việc phá giải trận pháp.
Tin tức về “Liên Minh Ngũ Cổ” và lời thách thức của Lạc Ẩn nhanh chóng truyền về Trường Yên. Đinh Bộ Lĩnh và các vị Tam Trụ đều tụ họp trong mật thất.
“Hắn ta đang muốn dụ chúng ta vào tròng!” Phạm Bạch Hổ gầm gừ. “Chúng ta không thể liều mạng tham gia cái trận pháp quỷ quái đó được!”
Thiết Bút Tăng vuốt râu. “Lạc Ẩn muốn chứng minh sức mạnh của tà thuật, muốn làm cho các phe phái khác phải quỳ gối trước hắn. Đây là một chiêu hiểm độc.”
Tô Ẩn lắng nghe tất cả, ánh mắt anh chợt dừng lại ở Lãnh Hỏa, người vừa trở về từ Nam Thục với bản kim sách và tin tức về Đỉnh Mẫu Tâm. Cô vẫn còn yếu ớt, nhưng ánh mắt kiên định.
“Chủ công,” Tô Ẩn nói, giọng anh trầm ổn. “Chúng ta sẽ phá trận pháp này. Nhưng không phải bằng binh đao hay sức mạnh trực diện.”
Anh quay sang Lãnh Hỏa. “Lãnh Hỏa, ngươi có dám làm một điều mà chưa ai từng làm không?”
Lãnh Hỏa nhìn Tô Ẩn, ánh mắt cô không một chút do dự. “Ta sẵn sàng, Tô Trị Đạo.”
“Tốt!” Tô Ẩn nói, một nụ cười nhếch mép hiện trên khuôn mặt anh. “Chúng ta sẽ gửi Lãnh Hỏa giả hàng sang Ngũ Cổ Minh, để làm nội ứng phá trận!”
Kế hoạch này khiến Đinh Bộ Lĩnh và Phạm Bạch Hổ ngạc nhiên. “Giả hàng ư? Ngươi muốn Lãnh Hỏa liều mạng đến vậy sao, Tô Ẩn?” Phạm Bạch Hổ lo lắng.
“Không có cách nào khác, Phạm Trị Binh,” Tô Ẩn đáp. “Lãnh Hỏa là người hiểu rõ nhất về tà thuật của Huyết Ảnh, và cô ấy cũng là người duy nhất đủ mưu trí để có thể giả vờ thần phục Lạc Ẩn mà không bị hắn ta phát hiện. Cô ấy sẽ lợi dụng sự tự mãn của Lạc Ẩn, lợi dụng chính những kẻ trong Ngũ Cổ Minh để phá vỡ trận pháp từ bên trong.”
Lãnh Hỏa, với vẻ mặt kiên quyết, nhìn Đinh Bộ Lĩnh. “Chủ công, xin hãy tin tưởng Tô Trị Đạo. Đây là cách duy nhất để chúng ta có thể đánh bại Lạc Ẩn mà không cần phải đối đầu trực tiếp với toàn bộ Ngũ Cổ Minh. Hơn nữa, việc tìm thấy Đỉnh Mẫu Tâm và bản kim sách đã cho con thấy, ý nghĩa của các đỉnh không chỉ nằm ở sức mạnh vật chất. Con tin mình có thể tìm ra điểm yếu của trận pháp này.”
Đinh Bộ Lĩnh nhìn Lãnh Hỏa một lúc lâu, ánh mắt anh đầy vẻ tin tưởng và lo lắng. Cuối cùng, anh gật đầu. “Được! Ta tin ngươi, Lãnh Hỏa. Hãy cẩn thận!”
Kế hoạch “Giả hàng, nội ứng phá trận” của Tô Ẩn là một nước cờ hiểm hóc, đặt cược vào lòng dũng cảm và tài trí của Lãnh Hỏa. Nếu thành công, nó sẽ không chỉ phá vỡ âm mưu của Lạc Ẩn mà còn khẳng định lại vị thế của Trường Yên trong cuộc chiến giành thiên mệnh.
Lạc Ẩn đã thành lập “Ngũ Cổ Minh” – liên minh với năm tiểu đạo cổ xưa. Hắn ta còn dựng trận pháp Ngũ Hành Đỉnh Ảnh và tuyên bố: “Ai phá được trận thì xứng đáng cầm đỉnh thật.” Để đối phó với cái bẫy hiểm độc này, Trường Yên đã quyết định một nước cờ táo bạo: gửi Lãnh Hỏa giả hàng để làm nội ứng phá trận. Kế hoạch này không chỉ thể hiện sự mưu trí của Tô Ẩn mà còn đặt cược vào lòng dũng cảm của Lãnh Hỏa, hứa hẹn một cuộc đối đầu gay cấn và đầy bất ngờ giữa các phe phái.