CHƯƠNG 146 – KẾ GIẢ ĐỈNH

 Lời kết luận chấn động của Thiết Bút Tăng tại Thiên Đạo Luận Hội – rằng “Không phe nào hiện nay có đủ tư cách nhận thiên đạo” – đã giáng một đòn mạnh vào uy tín của cả ba thế lực. Tuy nhiên, nó cũng mở ra một cơ hội vàng cho Trường Yên. Trong khi Huyết Ảnh và Ngô Nhật Khánh đang hoang mang vì bị phủ nhận chính danh, Tô Ẩn, vị Trị Đạo mưu trí, đã nhanh chóng nắm bắt thời cơ để triển khai một kế sách táo bạo: “Kế Giả Đỉnh”.

Tại một xưởng đúc bí mật nằm sâu dưới lòng đất của Trường Yên, nơi những bức tường đá dày đặc và hệ thống thông hơi phức tạp đảm bảo giữ kín mọi bí mật, Tô Ẩn đích thân giám sát công việc. Không khí trong xưởng nóng hầm hập, ánh lửa từ những lò nung rực sáng, chiếu lên những khuôn mặt lấm lem mồ hôi của các thợ đúc lành nghề. Họ là những nghệ nhân được chọn lọc kỹ lưỡng, mù chữ nhưng trung thành tuyệt đối, chỉ làm theo lệnh và không được phép hỏi.

Tô Ẩn, mặc bộ áo bào bằng vải bố màu nâu sẫm để tiện làm việc, khuôn mặt anh lấm lem bụi đồng nhưng ánh mắt vẫn tinh anh, sắc bén. Anh đứng bên cạnh một chiếc khuôn đúc lớn, được chế tác tỉ mỉ dựa trên những hình ảnh và mô tả về Cửu Đỉnh mà Trường Yên thu thập được từ các tài liệu cổ.

“Hãy làm cho thật tinh xảo!” Tô Ẩn dặn dò người thợ cả, một lão thợ già râu tóc bạc phơ, tay chân rắn chắc vì cả đời gắn bó với nghề đúc đồng. “Mỗi hoa văn, mỗi chi tiết đều phải giống hệt như đỉnh thật! Kể cả những vết hoen ố của thời gian, cũng phải tái tạo cho chân thực!”

Theo kế hoạch của Tô Ẩn, Trường Yên đã bí mật đúc ba bản sao của ba chiếc Cửu Đỉnh đã được mô tả trong các truyền thuyết. Những chiếc đỉnh giả này được làm từ hợp kim đồng đặc biệt, nặng trịch, và được phủ một lớp patina nhân tạo để trông cổ kính như thật. Chúng được chạm khắc những hoa văn tinh xảo, dù không thể hoàn hảo bằng đỉnh thật nhưng đủ sức đánh lừa những kẻ không quá am hiểu về cổ vật.

Sau khi những chiếc đỉnh giả được hoàn thành, Tô Ẩn đã cho người tung tin một cách khéo léo ra bên ngoài. Các thương nhân, lữ khách, và thậm chí là những gián điệp hai mang của Trường Yên đã nhận được tin tức một cách ngẫu nhiên nhưng đầy tính toán.

“Này, ngươi có nghe tin gì chưa?” Một thương nhân Trường Yên, trong bộ áo vải dày và chiếc nón lá rộng vành, thì thầm với một lữ khách ở quán trọ ven đường. “Nghe nói Trường Yên vừa tìm được ba chiếc đỉnh cổ quý giá nữa đấy! Tính cả những cái đã có, giờ Đinh Bộ Lĩnh đã sở hữu tới sáu chiếc Cửu Đỉnh rồi!”

Tin tức này, được truyền đi theo nhiều kênh khác nhau, từ những lời xì xào trong chợ đến những câu chuyện phiếm trong quán rượu, đã nhanh chóng lan truyền khắp Đại Việt. Người ta bắt đầu bàn tán xôn xao về việc Đinh Bộ Lĩnh đã sở hữu tới sáu đỉnh, một con số khiến mọi người đều phải kinh ngạc.

Tại Hải Tây, khi Ngô Nhật Khánh nhận được tin báo, khuôn mặt hắn ta biến sắc. Hắn ta đang rất tự tin vào việc tìm kiếm các đỉnh của mình, nhưng thông tin này như một gáo nước lạnh.

“Sáu đỉnh ư? Sao có thể nhanh đến vậy?” Ngô Nhật Khánh đấm mạnh xuống bàn, chén trà đổ tung tóe. “Trường Yên có bí mật gì mà lại có thể tìm được nhiều đỉnh đến thế? Hay là chúng đã gian lận?”

Cùng lúc đó, tại trụ sở của Huyết Ảnh, Lạc Ẩn cũng nhận được tin tức. Hắn ta, với bản tính đa nghi và mưu mô, lập tức cảm thấy có điều bất thường. Hắn vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng đôi mắt sau lớp mặt nạ ngọc phỉ thúy lại ánh lên vẻ lo lắng.

“Sáu đỉnh?” Lạc Ẩn lẩm bẩm. “Không thể nào! Ngay cả ta cũng chưa tìm thấy nhiều đỉnh đến thế. Chắc chắn có gian trá! Hay là Đinh Bộ Lĩnh đã khám phá ra bí mật nào đó mà ta chưa biết?”

Cả Huyết Ảnh và Ngô Nhật Khánh đều hoảng loạn trước tin tức này. Với việc Thiết Bút Tăng vừa tuyên bố “Không phe nào hiện nay có đủ tư cách nhận thiên đạo”, giờ đây tin tức về việc Trường Yên sở hữu sáu đỉnh đã đẩy họ vào thế bị động. Nếu Đinh Bộ Lĩnh thực sự sở hữu nhiều đỉnh đến vậy, hắn sẽ là người có lợi thế lớn nhất trong cuộc đua triệu hội Thiên Đàn.

Trước tình hình đó, hai kẻ thù không đội trời chung đã phải đưa ra một quyết định khó khăn: liên minh tạm thời với nhau để điều tra.

“Ngô Nhật Khánh,” Lạc Ẩn đã gửi một sứ giả bí mật đến Hải Tây. “Ta biết ngươi cũng không tin Trường Yên có thể tìm được sáu đỉnh nhanh đến vậy. Ta đề nghị, chúng ta tạm gác lại những mối thù riêng. Hãy hợp tác để điều tra sự thật về những chiếc đỉnh mà Trường Yên tuyên bố sở hữu. Nếu đó là giả, chúng ta sẽ lật tẩy chúng. Nếu là thật, chúng ta phải ngăn chặn Đinh Bộ Lĩnh trước khi quá muộn!”

Ngô Nhật Khánh, dù không muốn, nhưng cũng phải thừa nhận tính hợp lý của lời đề nghị này. Hắn ta cần xác minh thông tin, và hợp tác với Huyết Ảnh sẽ giúp hắn có thêm thông tin và sức mạnh để đối phó với Trường Yên.

“Được thôi,” Ngô Nhật Khánh trả lời sứ giả của Lạc Ẩn. “Ta đồng ý. Hãy cử những người giỏi nhất của các ngươi đến, chúng ta sẽ cùng nhau điều tra.”

Cả Huyết Ảnh và phe Ngô Nhật Khánh đều dồn toàn bộ nguồn lực vào việc điều tra, gửi các gián điệp, thám tử, và cả những đạo sĩ, binh lính cải trang khắp Đại Việt để tìm kiếm thông tin, xác minh về sáu chiếc đỉnh mà Trường Yên tuyên bố sở hữu. Họ lục soát các ngôi đền cổ, các hang động bí ẩn, và thẩm vấn những người dân có liên quan.

Trong lúc đó, chính điều mà Tô Ẩn mong muốn đã xảy ra. Khi Huyết Ảnh và Ngô Nhật Khánh đang bận rộn với việc điều tra những chiếc đỉnh giả, lo sợ bị Trường Yên vượt mặt, Trường Yên lại có cơ hội đi tìm đỉnh thật mà không bị cản trở. Các đội quân tinh nhuệ của Pháp Đạo, dưới sự chỉ huy của Tô Ẩn và Lãnh Hỏa (dù Lãnh Hỏa vẫn đang hồi phục), đã lặng lẽ tỏa đi khắp các vùng đất bí ẩn, nơi những truyền thuyết về Cửu Đỉnh vẫn còn tồn tại. Họ không cần phải đối mặt với sự cạnh tranh khốc liệt như trước, bởi kẻ thù đã bị đánh lạc hướng.


Kế “Giả Đỉnh” của Tô Ẩn đã thành công mỹ mãn. Việc đúc ba bản sao Cửu Đỉnhtung tin Trường Yên đã sở hữu sáu đỉnh đã khiến Huyết Ảnh và Ngô Nhật Khánh hoảng loạn, buộc họ phải liên minh tạm thời để điều tra. Chính nhờ sự đánh lạc hướng này, Trường Yên có cơ hội tìm đỉnh thật không bị cản trở, giành lại thế chủ động trong cuộc đua giành Cửu Đỉnh và thiên mệnh, đồng thời cũng chứng tỏ tài năng mưu lược của Tô Ẩn trong cuộc chiến phức tạp này.