Khi cuộc tranh cãi giữa Phạm Bạch Hổ và Tô Ẩn về số phận của những “Nghĩa Thôn” và sự nổi lên của “Thiên Khởi Đạo” vẫn đang diễn ra căng thẳng tại Trường Yên, thì kẻ thù lại không ngừng chờ đợi. Nhận thấy sự xáo trộn trong nội bộ Đinh Bộ Lĩnh, Huyết Ảnh đã thừa cơ hành động, nhắm vào một mục tiêu chiến lược quen thuộc: Cố Ải.
Cố Ải, pháo đài nằm trên đèo hiểm trở giữa những ngọn núi hùng vĩ, vốn là cửa ngõ quan trọng bảo vệ Trường Yên từ phía Tây. Nơi này đã từng hai lần chứng kiến những cuộc giao tranh khốc liệt. Lần này, Huyết Ảnh muốn giáng một đòn chí mạng, lợi dụng tình hình hỗn loạn của đối phương. Các bức tường đá xám của Cố Ải, vốn đã nhuốm màu phong trần của biết bao trận chiến, giờ đây lại đứng trước một thử thách sống còn.
Lạc Ẩn, với mặt nạ ngọc phỉ thúy và bộ đạo phục trắng, không trực tiếp xuất hiện mà chỉ cử các đạo sĩ Huyết Ảnh cấp cao dẫn đầu đội quân của mình. Chúng không chỉ có binh lính mà còn có những ma tăng, những kẻ được yểm bùa chú, mình trần với những hình xăm kỳ dị, đôi mắt đỏ ngầu, và những sợi xích sắt quấn quanh người, gào thét xung trận như những quái vật. Chúng mang theo những lá cờ đen tuyền thêu hình đầu lâu ghê rợn, tiến lên Cố Ải như một làn sóng dữ dội.
Lúc này, Phạm Bạch Hổ đang phải đối phó với vấn đề nội bộ quân đội, nên trách nhiệm phòng thủ Cố Ải được giao hoàn toàn cho Lãnh Hỏa. Cô là một người phụ nữ mảnh mai, nhưng ánh mắt kiên định và khả năng mưu lược của cô thì không ai có thể xem thường. Lãnh Hỏa mặc bộ áo giáp da nhẹ màu đen, dáng người thoăn thoắt, tóc búi cao gọn gàng. Cô đích thân đứng trên vọng gác cao nhất của Cố Ải, quan sát từng bước đi của quân địch.
“Huyết Ảnh đã đến!” Một binh sĩ reo lên, giọng đầy vẻ lo lắng.
“Đừng hoảng sợ!” Lãnh Hỏa ra lệnh, giọng cô lạnh lùng nhưng đầy sức trấn an. “Chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng. Hãy để chúng thấy được sức mạnh của Trường Yên, và sự kiên cường của Cố Ải!”
Lãnh Hỏa đã chuẩn bị một chiến thuật độc đáo, được cô gọi là “Tam Hỏa Dẫn Ảnh”. Đó là một chiến pháp gài bẫy và dụ địch từ ba hướng, dựa trên sự hiểu biết sâu sắc của cô về cách thức tác chiến của Huyết Ảnh. Cô không tập trung binh lực vào một điểm mà phân tán ra, tạo thành ba cứ điểm phòng thủ mạnh mẽ, có thể hỗ trợ lẫn nhau.
-
Hướng thứ nhất (Hỏa Địa): Phía tiền tuyến, cô cho bố trí một hệ thống bẫy lửa ngầm phức tạp, ẩn dưới lớp đất đá. Khi quân Huyết Ảnh tràn vào, những dòng dầu sẽ được đổ ra và lửa sẽ bùng lên, biến mặt đất thành biển lửa.
-
Hướng thứ hai (Hỏa Lâm): Hai bên sườn núi, cô cho binh lính mai phục trong những khu rừng dày đặc. Họ không chỉ có cung tên tẩm độc mà còn có những bình chứa khí độc được chế từ thảo dược đặc biệt, khi bị đốt cháy sẽ tạo ra khói độc làm suy yếu kẻ địch.
-
Hướng thứ ba (Hỏa Tâm): Ngay trong lòng Cố Ải, Lãnh Hỏa bố trí những điểm hỏa lực di động, sẵn sàng ném những bình chất cháy và tấn công những kẻ đã vượt qua được hai lớp phòng thủ đầu tiên.
Trận chiến nổ ra dữ dội. Quân Huyết Ảnh với sự cuồng loạn của ma tăng và tà thuật, lao vào Cố Ải. Ngay khi chúng vừa chạm đến tiền tuyến, mặt đất bỗng nhiên bốc cháy dữ dội. Tiếng kêu la kinh hoàng vang lên khi hàng trăm binh lính Huyết Ảnh bị thiêu sống.
“Chúng có bẫy lửa! Tránh ra!” Một đạo sĩ Huyết Ảnh gào lên.
Nhưng khi chúng cố gắng vòng qua, những trận mưa tên tẩm độc từ hai bên sườn núi bắn tới tấp, kèm theo những làn khói độc màu xanh xám bay lượn, khiến binh lính Huyết Ảnh hoảng loạn, mắt đỏ ngầu và mất phương hướng.
Lãnh Hỏa đích thân chỉ huy, cô di chuyển khắp các cứ điểm, ra lệnh rõ ràng, dứt khoát. Tiếng cô vang vọng qua làn khói và tiếng giao tranh. “Duy trì hỏa lực! Đừng để chúng tiến sâu!”
Trận chiến kéo dài ròng rã bảy ngày bảy đêm. Cố Ải trở thành một chiến trường đẫm máu. Quân Huyết Ảnh không ngừng tấn công, với những đợt sóng người và ma thuật. Chúng dùng những ma thuật hắc ám để phá vỡ bẫy lửa, cử những đạo sĩ mạnh nhất để đối phó với khói độc, và thậm chí hy sinh cả ma tăng để mở đường. Lãnh Hỏa và binh lính Trường Yên phải chiến đấu từng tấc đất, chống trả quyết liệt.
Vào đêm thứ bảy, khi lực lượng hai bên đều đã kiệt quệ, Huyết Ảnh tung ra đòn tấn công cuối cùng. Hàng trăm ma tăng và đạo sĩ Huyết Ảnh tinh nhuệ nhất đã liều mạng đột phá vào bên trong Cố Ải. Một cuộc chiến giáp lá cà diễn ra ngay trên các bức tường thành và trong các hành lang của pháo đài.
Lãnh Hỏa, với cây đoản kiếm sắc bén trong tay, đích thân tham chiến. Cô không chỉ là một mưu sĩ tài ba mà còn là một chiến binh dũng cảm. Cô đối đầu với một đạo sĩ Huyết Ảnh cấp cao, một kẻ mặc áo choàng đen với chiếc mặt nạ đầu lâu ghê rợn, tay cầm một cây trượng xương. Cuộc giao tranh diễn ra nhanh chóng và ác liệt. Lãnh Hỏa tung ra những chiêu thức nhanh nhẹn, linh hoạt, nhưng đạo sĩ Huyết Ảnh lại sử dụng tà thuật để chống đỡ.
Trong một khoảnh khắc sơ sẩy, khi Lãnh Hỏa cố gắng phá vỡ một lá bùa chú của đối phương, đạo sĩ Huyết Ảnh đã chớp lấy thời cơ. Một luồng khí đen từ cây trượng xương bắn ra, xuyên vào vai cô. Lãnh Hỏa khụy xuống, máu từ vết thương nhanh chóng thấm ra ngoài áo giáp, nhưng cô vẫn nghiến răng chịu đựng, không một tiếng rên rỉ.
May mắn thay, quân tiếp viện của Trường Yên do một tướng lĩnh khác chỉ huy đã kịp thời đến, đẩy lùi đạo sĩ Huyết Ảnh và giải vây cho Lãnh Hỏa. Cuối cùng, quân Huyết Ảnh không thể tiến thêm, buộc phải rút lui trong màn đêm, để lại hàng ngàn xác chết và nỗi kinh hoàng.
Cố Ải đã được giữ vững. Đây là một chiến thắng vang dội cho Trường Yên, một bằng chứng cho sự kiên cường và tài năng của Lãnh Hỏa. Tuy nhiên, cái giá phải trả là không hề nhỏ. Lãnh Hỏa, sau trận chiến, đã bị thương nặng. Cô được đưa về Trường Yên trong tình trạng nguy kịch, vết thương do tà thuật gây ra không ngừng hành hạ cơ thể cô.
Việc Huyết Ảnh thừa cơ tấn công Cố Ải lần thứ ba, và cuộc phòng thủ anh dũng của Lãnh Hỏa bằng chiến pháp “Tam Hỏa Dẫn Ảnh” đã giúp Cố Ải giữ được sau bảy ngày chiến đấu ác liệt. Tuy nhiên, chiến thắng này phải đổi lấy cái giá đắt: Lãnh Hỏa bị thương nặng. Sự kiện này không chỉ cho thấy sự tàn khốc của cuộc chiến, mà còn là một lời nhắc nhở về những hy sinh thầm lặng của những người bảo vệ Đại Việt, trong bối cảnh cuộc đấu tranh giành quyền lực và niềm tin vẫn đang diễn ra.