Thỏa thuận tại Bình Tuyền đã biến cuộc chiến tranh giành quyền lực thành một cuộc đua khốc liệt, một cuộc săn lùng báu vật. Ngay lập tức, thông tin về các Cửu Đỉnh đã trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý. Và chỉ vài ngày sau cuộc hội đàm căng thẳng, dấu hiệu của một trong những báu vật truyền quốc đã xuất hiện.
Tin tức chấn động lan truyền nhanh như gió: một đỉnh cổ đã lộ diện tại chùa Linh Tự – Giang Nam. Chùa Linh Tự, nằm sâu trong vùng Giang Nam yên bình, nổi tiếng với những cánh đồng lúa bạt ngàn và dòng sông êm ả. Ngôi chùa này vốn là một kiến trúc cổ kính, được xây dựng bằng gạch nung đỏ, mái ngói cong vút đã bạc màu thời gian, và những hàng cây bồ đề cổ thụ tỏa bóng mát. Tưởng chừng như một nơi thanh tịnh, nhưng giờ đây nó lại trở thành tâm điểm của cuộc tranh giành quyền lực và thiên mệnh.
Theo những người dân địa phương, đỉnh cổ xuất hiện một cách kỳ lạ. Một cơn mưa lớn kéo dài nhiều ngày đã làm sạt lở một phần vách núi phía sau chùa, để lộ ra một hang động bí ẩn. Bên trong hang động, một chiếc đỉnh bằng đồng lớn, đen sẫm vì thời gian, với những hoa văn chạm khắc tinh xảo và cổ xưa, đã được tìm thấy. Ánh sáng từ chiếc đỉnh tỏa ra một thứ khí tức linh thiêng, khiến những người dân phát hiện ra nó đều phải kính sợ.
Ngay lập tức, Tô Ẩn từ Trường Yên, Ngô Nhật Khánh từ Hải Tây, và Lạc Ẩn từ Động Cổ Thần đều nhận được tin tức. Không ai muốn bỏ lỡ cơ hội giành lấy đỉnh đầu tiên. Cả ba bên đều cử người giành lấy báu vật này, không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Từ Trường Yên, Tô Ẩn đã cử một đội quân tinh nhuệ của Pháp Đạo, dưới sự chỉ huy của một tướng lĩnh tài ba, mặc giáp phục màu đen, được trang bị vũ khí đầy đủ. Họ hành quân thần tốc, giữ bí mật tuyệt đối. Tô Ẩn dặn dò họ phải hành động cẩn trọng, tránh gây đổ máu không cần thiết, và cố gắng thuyết phục dân chúng hỗ trợ.
Từ Hải Tây, Ngô Nhật Khánh cử đi một đội quân hùng hậu, gồm những binh lính dũng mãnh nhất của hắn, ăn mặc sặc sỡ với áo giáp xanh lục và khăn đóng đầu màu vàng. Hắn ta ra lệnh cho họ phải giành lấy đỉnh bằng mọi giá, không được phép chùn bước.
Và từ Động Cổ Thần, Lạc Ẩn đã phái đi một nhóm đạo sĩ Huyết Ảnh, mặc áo choàng đen che kín mặt, di chuyển thoắt ẩn thoắt hiện như những bóng ma. Chúng mang theo những lá bùa chú và những bình khí độc, sẵn sàng sử dụng tà thuật để đạt được mục đích.
Cuộc đối đầu tại chùa Linh Tự diễn ra khốc liệt và bí ẩn. Ba phe phái đã chạm trán nhau ngay trong khuôn viên chùa. Tiếng binh khí va chạm, tiếng la hét của binh lính, và cả những âm thanh kỳ dị của bùa chú, pháp thuật vang vọng khắp ngôi chùa thanh tịnh.
Quân lính của Ngô Nhật Khánh, hung hăng và liều lĩnh, đã tràn vào chùa đầu tiên, cố gắng áp đảo những đạo sĩ Huyết Ảnh đang cố gắng đột nhập từ phía sau. Đội quân của Trường Yên, do Tô Ẩn điều động, đã kịp thời đến nơi, cố gắng kiểm soát tình hình và ngăn chặn sự hỗn loạn.
“Cửu Đỉnh là của chính đạo! Không kẻ tà đạo nào được phép chạm vào!” Một tướng lĩnh của Trường Yên gầm lên, vung kiếm.
“Ngươi nói chính đạo ư? Đạo của các ngươi đã bỏ rơi dân chúng!” Một binh sĩ của Ngô Nhật Khánh đáp trả, hắn ta lao vào trận chiến.
Các đạo sĩ Huyết Ảnh không giao tranh trực diện nhiều, chúng lợi dụng địa hình hiểm trở và không gian tối tăm của hang động để sử dụng tà thuật. Những quả cầu lửa xanh lè, những làn khói độc màu xám, và những tiếng nguyền rủa ghê rợn vang lên, khiến binh lính cả hai bên đều hoảng sợ.
Trong cuộc hỗn chiến đó, một ngọn lửa đã bất ngờ bùng lên. Có thể là do một phép thuật bị mất kiểm soát của Huyết Ảnh, hoặc do một binh sĩ sơ suất làm đổ dầu đèn. Lửa nhanh chóng lan ra khắp ngôi chùa gỗ cổ kính. Những mái ngói bốc cháy, những cột gỗ đổ sập, và những bức tượng Phật cổ kính bị bao trùm trong biển lửa.
Trong lúc hỗn loạn, khi ngọn lửa bùng lên dữ dội, mọi người đều phải rút lui để tránh bị thiêu sống. Khi ngọn lửa tàn lụi, để lại một đống tro tàn và những bức tường đổ nát, kết cục thật đau lòng: chùa Linh Tự bị cháy rụi, và chiếc đỉnh cổ đã bị mất tích một cách bí ẩn. Không ai biết nó đã rơi vào tay ai, hay đã bị hủy hoại trong biển lửa.
Tuy nhiên, trong đống đổ nát của chùa, một điều kỳ diệu đã xảy ra. Một tấm văn bia cổ lớn, vốn được giấu kín dưới nền đất của chánh điện, đã được ngọn lửa làm lộ ra. Tấm bia đá này không bị ảnh hưởng bởi lửa, và trên đó, những dòng chữ cổ khắc sâu vẫn còn nguyên vẹn. Đó là lời dạy của Lạc Long Quân, tổ tiên của người Việt.
Tô Ẩn, người đã đến hiện trường ngay sau khi ngọn lửa tắt, cùng với các binh lính của mình, đã cẩn thận lau sạch tấm bia. Anh đọc từng dòng chữ:
“Người Việt ta, đất linh khí thiêng, Lấy tình mà gắn, lấy đức mà duy trì. Núi không tách sông, người không rời non, Nghĩa đồng bào trọng hơn ngai vàng. Cửu Đỉnh là tượng, chí lớn non sông, Chẳng phải của riêng, mà của dân tộc. Kẻ tranh đoạt quyền, sẽ diệt vong sớm, Kẻ giữ lòng dân, mới giữ được thiên hạ.”
Lời dạy của Lạc Long Quân, vang vọng từ ngàn xưa, như một lời cảnh tỉnh cho tất cả mọi người. Nó nhấn mạnh rằng Cửu Đỉnh không phải là thứ để tranh giành quyền lực cá nhân, mà là biểu tượng của sự thống nhất, của lòng dân. Nó cũng là một lời tiên tri về số phận của những kẻ chỉ màng đến quyền lực mà quên đi đạo lý.
Việc đỉnh Giang Nam lộ diện và cuộc tranh giành khốc liệt đã dẫn đến việc chùa Linh Tự bị cháy và đỉnh bị mất tích. Tuy nhiên, sự xuất hiện của văn bia cổ ghi lời dạy của Lạc Long Quân đã mang đến một thông điệp mạnh mẽ và có ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là lời nhắc nhở về giá trị thực sự của Cửu Đỉnh, mà còn là một lời cảnh báo cho tất cả những kẻ đang lao vào cuộc đua giành lấy thiên mệnh. Đối với Đinh Bộ Lĩnh và Tô Ẩn, đây là một lời động viên và cũng là một kim chỉ nam để họ kiên định trên con đường “đạo vì dân”, không chỉ là tranh giành quyền lực.