CHƯƠNG 123 – BÓNG TỐI QUA THẦN SƠN

 Trong khi Trần Lãm công khai ly khai và xưng “Ngũ Hải Đạo Chủ” ở phương Nam, thì ở phía Bắc, một mối đe dọa bí ẩn hơn lại đang dần lộ diện. Nhiệm vụ điều tra lén của Tô Ẩn, được Đinh Bộ Lĩnh giao phó, đã dẫn anh đến một vùng đất linh thiêng nhưng đầy hiểm nguy: Thần Sơn.

Thần Sơn, nằm ở phía Tây Bắc Đại Việt, là một dãy núi đá vôi hùng vĩ, với những đỉnh núi nhọn hoắt đâm lên trời xanh, và những hang động sâu hun hút, ẩn chứa vô vàn bí ẩn. Nơi đây tương truyền là nơi cất giấu một trong chín đỉnh thiêng của người Việt cổ – biểu tượng của sự thống nhất và quyền lực vương triều. Kiến trúc tự nhiên của Thần Sơn là những vách đá dựng đứng, những khe nứt sâu thẳm, và những thác nước đổ ầm ầm từ trên cao, tạo nên một vẻ đẹp hoang sơ nhưng cũng đầy ma mị.

Thời tiết tại Thần Sơn quanh năm ẩm ướt và se lạnh, sương mù thường xuyên bao phủ, khiến tầm nhìn bị hạn chế. Chính vì vậy, khi những tên thám báo của Trường Yên mất tích một cách bí ẩn tại vùng núi này, sự lo lắng đã dâng lên trong lòng Đinh Bộ Lĩnh và Tô Ẩn. Những thám báo này đều là những người tinh nhuệ, có kinh nghiệm dày dặn trong việc thám thính và ẩn mình, việc họ biến mất không một dấu vết là điều bất thường.

Tô Ẩn, không chờ đợi mệnh lệnh, quyết định đích thân đi do thám Thần Sơn. Anh mặc bộ đồ võ phục màu xanh rêu, hòa mình vào màu sắc của núi rừng, mang theo một ít lương khô và một thanh đoản kiếm giắt bên hông. Dáng người anh thanh mảnh nhưng vững chắc, di chuyển nhẹ nhàng trên những con đường mòn cheo leo, ẩn mình sau những tảng đá rêu phong. Anh đã trải qua nhiều ngày đêm băng rừng lội suối, vượt qua những con dốc dựng đứng, và tránh né những bẫy thú rừng.

Mùi ẩm mốc của đất đá, mùi nồng của lá mục, và tiếng chim rừng văng vẳng trong không gian tĩnh mịch. Dấu vết của những tên thám báo mất tích chỉ dẫn Tô Ẩn đến một khe núi hẹp, nơi không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo và có mùi ngai ngái của lưu huỳnh. Anh bước chân thận trọng, ẩn mình sau những bụi cây rậm rạp.

Phía trước, một luồng ánh sáng xanh lè yếu ớt phát ra từ một hang động lớn. Khi Tô Ẩn đến gần hơn, anh giật mình khi phát hiện ra một cảnh tượng rợn người. Bên trong hang động đá vôi khổng lồ, với những thạch nhũ và măng đá kỳ dị rủ xuống từ trần hang, một nhóm người mặc áo choàng đen, quấn khăn che kín mặt, đang tập trung xung quanh một bàn thờ đá thô sơ. Chúng không phải là những binh lính thông thường, mà là một nhóm đạo sĩ Huyết Ảnh.

Những đạo sĩ này, gầy gò và có vẻ ngoài tiều tụy, đang tiến hành một nghi lễ kỳ lạ. Chúng liên tục lẩm bẩm những câu thần chú bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa, và trên lòng bàn tay chúng, những pháp linh – những ký tự xanh lè bí ẩn – đang dần hiện rõ, phát ra ánh sáng ma quái. Khí tức âm u tỏa ra từ hang động khiến Tô Ẩn rùng mình.

“Lạc Tông Tổ!” Một đạo sĩ cất tiếng, giọng hắn vang vọng trong hang động. “Xin Người hãy ban thêm sức mạnh!”

“Lạc Tông Tổ!” Những đạo sĩ khác đồng thanh hô vang, ánh mắt chúng đầy vẻ cuồng tín.

Tô Ẩn nghe rõ cái tên “Lạc Tông Tổ”. Lãnh Hỏa đã nhắc đến Lạc Ẩn là một pháp sư. Vậy “Lạc Tông Tổ” có phải là Lạc Ẩn, hay một kẻ cầm đầu khác của Cổ Đạo Huyết? Hắn ta chính là kẻ đã gieo rắc những huyết chú và pháp linh trên người thích khách ám sát Tô Ẩn.

Khi nhóm đạo sĩ này rời đi, Tô Ẩn thận trọng tiến vào hang động. Anh cẩn thận tránh né những bẫy ngầm, dò xét từng ngóc ngách. Mùi lưu huỳnh nồng nặc hơn. Ở cuối hang động, nơi ánh sáng pháp linh vừa tỏa ra, anh phát hiện ra một điều kinh ngạc hơn nữa.

Trên bức tường đá xù xì, một lệnh phù cổ lớn được khắc sâu vào đá. Những nét chạm khắc đã cũ kỹ theo thời gian, nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm và thần bí. Hình dáng của lệnh phù là một hình tròn lớn, với những ký tự tượng hình kỳ lạ và những đường nét phức tạp, tương tự như những gì anh từng đọc trong các thư tịch cổ về thời Hùng Vương.

“Lệnh phù thời Hùng… Cửu đỉnh…” Tô Ẩn thì thầm. Anh biết rằng, đây là bằng chứng gốc về cửu đỉnh – những báu vật truyền quốc của người Việt cổ. Việc lệnh phù này nằm trong hang động tại Thần Sơn, và việc Lạc Ẩn cùng Huyết Ảnh đang hoạt động tại đây, cho thấy mục tiêu của chúng không chỉ là phá hoại triều đình mà còn là tìm kiếm, hoặc lợi dụng, những báu vật cổ xưa này.

Tô Ẩn dùng bút và giấy lụa mang theo, nhanh chóng phác thảo lại lệnh phù. Anh cũng cẩn thận thu thập một ít đất đá nơi các đạo sĩ Huyết Ảnh vừa hành lễ, để kiểm tra các loại khí tức pháp linh còn sót lại. Anh biết rằng, việc phát hiện ra Lạc Ẩn và kế hoạch của hắn tại Thần Sơn là một bước ngoặt lớn. Hắn không chỉ là một kẻ phản loạn thông thường, mà là một kẻ có tham vọng lớn hơn nhiều, liên quan đến những bí mật của lịch sử và những sức mạnh siêu nhiên.


Việc phát hiện ra Bóng tối qua Thần Sơn và sự xuất hiện của Lạc Tông Tổ (có thể là Lạc Ẩn) cùng với bằng chứng về cửu đỉnh đã đẩy cuộc chiến chống lại Huyết Ảnh lên một tầm cao mới. Đây không chỉ là một cuộc chiến giành giật quyền lực, mà còn là cuộc chiến khám phá những bí mật của lịch sử, đối đầu với những thế lực siêu nhiên. Đinh Bộ Lĩnh và Tô Ẩn giờ đây không chỉ phải đối phó với kẻ thù trên chiến trường, mà còn phải đối mặt với những âm mưu thâm độc, liên quan đến cả những truyền thuyết cổ xưa.